Điều thứ tư là brahmacharya. Từ này thực sự rất khó dịch. Nó đã được
dịch là "tiết dục," độc thân. Điều đó không đúng, bởi vì brahmacharya là
từ rộng, rất bao la. Độc thân về dục là thứ rất hẹp; nó là một phần
thôi, nhưng không là toàn thể của từ này. Từ brahmacharya nghĩa là "sống
như Thượng Đế." Chính từ này nghĩa là sống như thượng đế, sống cuộc
sống thiêng liêng. Tất nhiên, trong cuộc sống thiêng liêng, dục biến
mất.
Brahmacharya không chống lại dục. Nếu nó chống lại dục thế thì dục
không bao giờ có thể biến mất. Brahmacharya là biến đổi của năng lượng:
nó không chống lại dục, thay vì thế nó thay đổi toàn thể năng lượng từ
trung tâm dục tới các trung tâm cao hơn. Khi nó đạt tới trung tâm thứ
bẩy của con người, sahasrar, thế thì brahmacharya xảy ra. Nếu nó vẫn còn
trong trung tâm đầu tiên, muladhar, thế thì là dục; khi nó đạt tới
trung tâm thứ bẩy, thế thì là samadhi. Cùng năng lượng này di chuyển.
Việc này không chống lại nó; thay vì thế việc này là nghệ thuật để dùng
nó.
Người mê đắm trong dục là người tự tử. Người đó đang phá huỷ năng
lượng riêng của mình. Người đó giống như người đi ra chợ, đem cho kim
cương, và mua đá cuội - và về nhà sung sướng rằng mình đã làm việc mua
bán lớn. Trong dục bạn đạt tới một cái bé nhỏ, một khoảnh khắc tí hon
của sung sướng, và bạn làm mất nhiều năng lượng thế. Cùng năng lượng này
có thể cho bạn phúc lạc mênh mông, nhưng thế thì nó phải đi lên mức cao
hơn.
Dục phải được biến đổi - đừng chống lại nó. Nếu bạn chống lại nó bạn
không thể biến đổi được nó, bởi vì khi bạn thù địch với cái gì đó bạn
không thể hiểu được nó. Thông cảm lớn lao được cần tới cho hiểu biết.
Nếu bạn thù địch, làm sao bạn có thể cho thông cảm được? Khi bạn thù
địch với cái gì đó, bạn thậm chí không thể quan sát được: bạn muốn rút
lui khỏi kẻ thù, trốn chạy khỏi kẻ thù. Ở trong tình bạn với dục của bạn
đi, bởi vì nó là năng lượng của bạn, với những khả năng vô cùng ẩn
trong nó. Nó là Thượng đế, thô. Dục là samadhi, thô. Nó có thể được
chuyển hoá, nó có thể được thay đổi, nó có thể được tôn lên. Toàn thể
yoga là con đường đi tới chuyển đổi, thay đổi kim loại cơ sở hơn thành
kim loại cao hơn. Toàn thể nghệ thuật là cách biến sắt thành vàng. Yoga
là giả kim thuật, giả kim thuật của bản thể bên trong của bạn.
Brahmacharya nghĩa là: cố gắng hiểu năng lượng dục, cố hiểu cách nó
đi vào trong con người bạn, cố gắng hiểu tại sao nó cho bạn hoan lạc, cố
gắng hiểu hoan lạc này thực sự tới từ đâu - liệu nó có tới từ hội nhập
dục, xả ra dục, hay nó tới từ đâu đó khác. Nếu bạn là người quan sát,
bạn sẽ sớm nhận ra và khám phá ra nó đang tới từ đâu đó khác. Khi bạn ở
trong giao hợp dục một cú choáng sâu xảy ra cho toàn thân. Nó là cú
choáng, bởi vì nhiều năng lượng thế được xả ra; toàn thân run lên trong
cơn choáng. Trong cơn choáng đó ý nghĩ dừng lại. Nó cũng giống như sốc
điện.
Một người bị điên; bạn đi tới nhà tâm thần và ông ta cho người đó
choáng điện. Để làm gì? Bởi vì nếu bạn cho choáng điện, thế thì trong
một khoảnh khắc khi cú choáng đi qua tâm trí, mọi thứ dừng lại. Chẳng
hạn, bạn đang nghe tôi. Dầu vậy, ý nghĩ sẽ có đó. Thế rồi đột nhiên bom
nổ ở đây: ngay lập tức, sẽ không có ý nghĩ. Trong một giây cú choáng sẽ
quá nhiều cho nên toàn thể hệ thống sẽ dừng hoạt động. Choáng điện giúp
người điên bởi vì cú choáng cho sự gián đoạn. Sau choáng họ không thể
nhớ được họ đã là gì trước điều đó. Lỗ hổng. Nếu họ nghĩ trước đó rằng
họ đã trở thành ngựa - người điên có thể trở thành bất kì cái gì - nếu
họ nghĩ rằng họ đã trở thành ngựa chỉ ngay trước cú choáng, sau cú
choáng họ không thể nhớ được ý tưởng này là gì, điều họ đã bị ám ảnh.
Bây giờ một vòng tròn mới bắt đầu. Cú choáng giúp ích.
Năng lượng dục cũng như điện đều là năng lượng. Mọi năng lượng đều là
điện, và năng lượng dục là điện sinh học. Nó bắt nguồn từ thân thể bạn.
Bạn có nghe nói về người đàn bà ở Thuỵ Điển không? Cái gì đã đi sai
trong thân thể cô ấy. Cô ấy có thể cầm bóng đèn năm nến trong tay và
bóng đèn sáng. Bóng đèn năm nến có thể vẫn còn sáng trong tay cô ấy -
nhưng đừng bắt đầu nghĩ rằng điều này chắc là tốt nếu nó xảy ra cho bạn.
Cô ấy đang trong nguy hiểm, vì khi chồng cô ấy chạm vào cô ấy, anh ta
bị choáng. Bạn không thể làm tình với người đàn bà đó - bạn sẽ bị choáng
tới mức bạn sẽ quên hết về đàn bà mãi mãi. Bây giờ toà án quyết định vụ
này vì không có tiền lệ và không có luật về cách quyết định: chồng đòi
li dị vì người đàn bà này gây cho anh ta những cú choáng tới mức anh ta
trở nên sợ hãi. Cái gì đó đã đi sai trong hệ thống - đoản mạch.
Trong dục bạn tạo ra năng lượng; bằng chuyển động, tưởng tượng, ham
muốn dục, bạn tạo ra năng lượng. Toàn thể năng lượng đi tới muladhar,
trung tâm dục, tập trung ở đó; thế rồi đi tới đỉnh, chen chúc; thế rồi
đột nhiên bùng nổ - choáng toàn thân; thế rồi an bình theo sau. An bình
này có giá rất lớn. Bạn đang phá huỷ năng lượng sống có giá trị - chẳng
vì cái gì.
Bây giờ, một nhà khoa học, rất nổi tiếng, và rất nguy hiểm cho tương
lai - tên ông ấy là Delgado - đã tạo ra một cái máy nhỏ; bạn có thể bỏ
nó trong túi. Nó có thể được nối với trung tâm dục của bạn ở trong đầu,
từ đó trung tâm dục trong thân thể bị kiểm soát - một dây đi ra và nối
nó. Bạn có thể để nó trong túi: bất kì khi nào bạn muốn hoan lạc dục,
bạn chỉ việc nhấn nút. Nó gây sốc từ pin vào trung tâm dục trong đầu:
bạn có sung sướng vô cùng. Điều này là tốt, nhưng điều này là nguy hiểm -
nguy hiểm bởi vì thế thì bạn sẽ không dừng, bạn sẽ cứ nhấn phím.
Chuyện đã xảy ra. Delgado làm việc trên chuột, một tá chuột, và ông
ấy đặt điện cực vào đầu chúng. Máy này để ngay trước chúng, và ông ấy
dạy chúng cách nhấn nó. Chúng phát rồ. Trong một giờ - sáu nghìn lần!
Trừ phi chúng rơi vào hoàn toàn kiệt sức và vô thức, chúng sẽ không nghe
theo Delgado - chúng sẽ cứ nhấn phím. Delgado nói nếu điều này trở
thành có thể cho đàn ông, không ai sẽ quan tâm tới đàn bà, không đàn bà
nào sẽ quan tâm tới đàn ông, bởi vì đây là thứ không tạo ra rắc rối.
Mới hôm nọ tôi đã đọc một câu của Marpa rằng "đàn bà là kẻ gây rắc
rối." Cô ấy quả vậy. Cái hộp này rất kinh tế, không rắc rối gì. Đàn ông
cũng là người gây rắc rối, bởi vì bất kì khi nào hai người gặp gỡ, hai
kẻ gây rắc rối gặp nhau. Cái hộp này rất rẻ, nhưng rất nguy hiểm bởi vì
những con chuột kia sẽ không ăn thức ăn, không uống nước, không; chúng
sẽ không ngủ. Và chẳng tốn kém gì - chỉ là hiện tượng điện.
Cùng điều đó xảy ra khi bạn làm tình với đàn bà hay với đàn ông. Điều
đó là trẻ con. Bạn cười chuột. Bạn có cười bản thân bạn không? Nếu bạn
không cười, bạn không được phép cười chuột - điều đó là không tốt. Nhìn
vào tâm trí bạn đi: chuột có đó, liên tục mơ tưởng.
Brahmacharya là: hiểu toàn thể hiện tượng, cái gì đang xảy ra. Và nếu
bằng các cú choáng bạn trở nên an bình và bạn đạt tới chút ít thoáng
nhìn về hạnh phúc... điều này không thể là vĩnh hằng được. Nó chỉ có thể
là nhất thời. Chẳng mấy chốc năng lượng này sẽ bị mất và thế thì bạn sẽ
bị thất vọng. Không, cái gì đó khác phải được tìm ra và khám phá ra,
cái gì đó của vĩnh hằng, cái gì đó để cho bạn vẫn còn phúc lạc. Nó không
thể là qua choáng được; nó chỉ có thể qua chuyển hoá của năng lượng
này.
Khi cùng năng lượng đi lên bạn trở thành cái đập năng lượng. Đó là
brahmacharya. Bạn tích luỹ năng lượng. Bạn càng tích luỹ nhiều, nó càng
dâng lên cao hơn. Cũng giống như cái đập: trời sẽ mưa bây giờ, và mực
nước sẽ lên ngày càng cao hơn. Nhưng nếu có rò rỉ, thế thì mực nước sẽ
không lên cao. Tính dục của bạn là việc rò rỉ của con người bạn.
Nếu rò rỉ không có đó, mực nước lên ngày càng cao hơn, và một khoảnh
khắc tới - thế thì nó đi qua nhiều trung tâm. Đầu tiên nó đi tới hara,
từ muladhar nó đi tới trung tâm thứ hai. Tại trung tâm đó bạn có cảm
giác về bất tử; bạn trở nên nhận biết rằng không cái gì chết. Sợ hãi
biến mất. Bạn có quan sát không, bất kì khi nào bạn cảm thấy sợ, cái gì
đó đánh vào bạn ngay gần rốn? Có trung tâm của tử và bất tử. Khi năng
lượng đi qua trung tâm đó, đi tới mức đó, bạn cảm thấy bất tử. Nếu ai đó
thậm chí giết bạn, bạn biết rằng bạn không bị giết: "Na hanyate
hanyamane sharire" - "Bằng việc giết chết thân thể ông không thể giết
chết được linh hồn."
Thế rồi năng lượng đi lên cao hơn, đi tới trung tâm thứ ba. Tại trung
tâm thức ba bạn bắt đầu trở nên rất, rất an bình. Bạn có bao giờ quan
sát rằng bất kì khi nào bạn an bình bạn đều bắt đầu thở từ bụng chứ không
từ ngực không? Bởi vì trung tâm của an bình ở ngay trên rốn. Dưới rốn
là trung tâm của tử và bất tử; trên rốn là trung tâm của an bình và căng
thẳng. Nếu không có năng lượng bạn sẽ cảm thấy căng thẳng; nếu không có
năng lượng bạn sẽ cảm thấy sợ. Nếu có năng lượng, căng thẳng biến mất;
bạn cảm thấy rất, rất an bình, bình thản, bình tĩnh, tĩnh lặng, tự chủ.
Thế rồi năng lượng đi tới trung tâm thứ tư, của trái tim. Ở đó nảy
sinh tình yêu. Bạn không thể yêu được ngay bây giờ, và bất kì cái gì bạn
gọi là yêu đều không là gì ngoài dục được nguỵ trang trong từ đẹp đẽ
"yêu." Từ đó là không đúng cho bạn - không thể đúng được. Tình yêu là có
thể chỉ khi năng lượng đạt tới trung tâm thứ tư của trái tim. Đột nhiên
bạn ở trong tình yêu - yêu toàn thể sự tồn tại, yêu mọi thứ. Bạn là
tình yêu.
Thế rồi năng lượng đi tới trung tâm thứ năm, ở cổ họng. Trung tâm đó
là trung tâm của im lặng - im lặng, ý nghĩ, suy nghĩ, nói. Nói, không
nói - cả hai có đó. Ngay bây giờ cổ họng bạn chỉ làm việc để nói. Nó
không biết cách vận hành trong im lặng, cách đi vào trong im lặng. Khi
năng lượng đi tới đó, đột nhiên bạn trở nên im lặng. Không phải là bạn
làm nỗ lực, không phải là bạn buộc bản thân bạn phải im lặng - bạn thấy
bản thân bạn thành im lặng, đầy im lặng. Cho dù bạn phải nói, bạn phải
làm nỗ lực. Và tiếng nói của bạn trở thành có nhạc điệu, bất kì cái gì
bạn nói đều trở thành thơ ca, toả sáng tinh tế trong lời bạn, về cuộc
sống. Và lời của bạn mang im lặng bên trong chúng, quanh chúng. Thực ra
im lặng của bạn trở nên hàm nghĩa hơn lời.
Thế rồi năng lượng đi tới trung tâm thứ sáu, con mắt thứ ba. Ở đó bạn
thấy ánh sáng - nhận biết, ý thức. Đó là điểm mà giấc ngủ xảy ra - thôi
miên xảy ra. Bạn có quan sát người thôi miên nào không? Ông ấy nói mắt
bạn nhìn cố định vào một điểm. Khi bạn cố định mắt vào một điểm, con mắt
thứ ba của bạn đi vào giấc ngủ. Đó chỉ là thủ đoạn để tạo ra giấc ngủ
trong con mắt thứ ba. Khi năng lượng đạt tới con mắt thứ ba, bạn thấy
đầy ánh sáng... mọi bóng tối biến mất, ánh sáng vô hạn bao quanh bạn.
Thực ra không có bóng trong bạn. Câu ngạn ngữ cổ nhất ở Tây Tạng là,
"Khi nhà yogi trở nên nhận ra trong nhận biết, không có bóng của thân
thể người đó." Đừng hiểu theo từng từ - thân thể sẽ tạo ra bóng. Nhưng
sâu bên trong, bởi vì có nhiều ánh sáng thế ở mọi nơi.... Ánh sáng không
có nguồn! Nếu ánh sáng có nguồn sẽ có bóng; ánh sáng không nguồn: không
thể có bóng nào.
Và cuộc sống bây giờ có nghĩa và chiều hướng khác. Bạn đi trên đất
nhưng bạn không còn là của đất nữa, cứ dường như bạn bay. Bạn đã đi tới
gần nhất với phật tính. Bây giờ vườn ở rất gần, bạn có thể cảm thấy
hương thơm. Tại điểm này, lần đầu tiên, bạn trở nên có khả năng hiểu vị
phật; trước nó, dần dần, từ từ, các mảnh mẩu xảy ra cho bạn, nhưng không
là hiểu biết toàn bộ. Nhưng tại điểm này bạn ở gần, ngay gần cửa. Ngôi
đền đã tới; gõ cửa, và cửa sẽ mở và bản thân bạn sẽ là vị phật. Bây giờ,
gần thế và tại góc cận kề thế, lần đầu tiên bạn bắt đầu cảm thấy hiểu
biết là gì.
Và thế rồi năng lượng đi lên trung tâm thứ bẩy, sahasrar. Ở đó nó trở
thành brahmacharya, cuộc sống thiêng liêng. Thế thì bạn không còn là
người nữa - thế thì bạn là thượng đế. Bạn đã đạn tới bhagwatta, tới điều
thiêng liêng. Đây là brahmacharya.
Trích từ "Yoha: Alpha và Omega - Tập 5"
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.