Sunday 31 December 2017

Thơ Tagore - Mùa hái quả 1

Bid me and I shall gather my fruits to bring them in full baskets into your courtyard, though some are lost and some not ripe.

For the season grows heavy with its fulness, and there is a plaintive shepherd's pipe in the shade.

Bid me and I shall set sail on the river.

The March wind is fretful, fretting the languid waves into murmurs.

The garden has yielded its all, and in the weary hour of evening the call comes from your house on the shore in the sunset.



Người hãy bảo đi
và con sẽ mang đến sân nhà Người
hàng giỏ đầy những quả
mặc dù đã có những thứ đã hỏng rồi
và những thứ hãy còn chưa chín.
Bởi mùa đã đến
tràn đầy và nặng trĩu
Và tiếng sáo mục đồng
rền rĩ trong bóng cây.

Người hãy bảo đi,
và con sẽ giong buồm trên sông.
Gió tháng ba xao xuyến
lay động những làn sóng lả lơi
làm thốt lên những tiếng thầm thì.
Khu vườn đã hiến dâng tất cả
và trong phút giây mệt mỏi buổi chiều
tiếng gọi từ trong nhà Người
đã vang trên bờ biển
khi mặt trời sắp lặn.

Nguồn: Thơ R.Tagore, NXB Văn học, 2009



Mọi đóng góp cho bản dịch xin để lại phần bình luận. Xin trân thành cảm ơn!

Thursday 28 December 2017

Happy - Pharrell Williams


[Verse 1:]
It might seem crazy what I'm about to say
Sunshine she's here, you can take a break
I'm a hot air balloon that could go to space
With the air, like I don't care, baby, by the way

Uh

[Chorus:]
Because I'm happy
Clap along if you feel like a room without a roof
Because I'm happy
Clap along if you feel like happiness is the truth
Because I'm happy
Clap along if you know what happiness is to you
Because I'm happy
Clap along if you feel like that's what you wanna do

[Verse 2:]
Here come bad news talking this and that, yeah,
Well, give me all you got, and don't hold it back, yeah,
Well, I should probably warn you I'll be just fine, yeah,
No offense to you, don't waste your time
Here's why

[Chorus]

Hey
Go
Uh

[Bridge:]
(Happy)
Bring me down
Can't nothing
Bring me down
My level's too high
Bring me down
Can't nothing
Bring me down
I said (let me tell you now)
Bring me down
Can't nothing
Bring me down
My level's too high
Bring me down
Can't nothing
Bring me down
I said

[Chorus 2x]

Hey
Go
Uh

(Happy) [repeats]
Bring me down... can't nothing...
Bring me down... my level's too high...
Bring me down... can't nothing...
Bring me down, I said (let me tell you now)

[Chorus 2x]

Hey
C'mon

Wednesday 27 December 2017

Flower of Wisdom


The flower of wisdom
opens in silence.
In aimless talk, it closes.
In knowing when not to speak
is the greatest wisdom.


Source: https://patcegan.wordpress.com

Wednesday 6 December 2017

Free Your Heart


God said:
When you feel anxiety, somewhere along the line you have not been forthright. You erred. You have tried to control that which is not yours to control. You have offended yourself. Anxiety lets you know that you have performed or thought less than you are. Anxiety nudges you to take a look at how and what you are maneuvering and to stop it.
Life is not yours to maneuver. Outcomes are not yours to make.
Anxiety is heartfall. It is a sinking feeling. It is common. It is a murky abyss. You don't need it. Anxiety is related to regret and remorse. You regret you were imperfect a moment ago.
Anxiety tells you that you have had a false start. Acknowledge that, and anxiety leaves. You had a thought you need to change, and now you change it. Anxiety is nothing but a recurring thought of guilt. Absolve yourself of the thought.
From some fear or some sense of danger, you sought to control an aspect of your life. But the real need was not to control; the need was to free. You tightened something, and now you feel the stricture in your heart. You have called anxiety to you, and now you can let it go.
You are walking in life, and you stumble or almost stumble. It is done. The incident is over. Why feel anxious over what has past? Sense of anxiety comes from past matters. When you feel anxious about something in the future, you have brought past anxiety forward. When you fear that you will stumble again in the future, you have brought the past with you.
Let Me allay your anxiety. It is all right to stumble. Pick yourself up, brush yourself off, and continue. Do not stay in the same spot. Leave that spot in your thinking, and anxiety leaves. So you tripped and fell. So you said something you regret. So you didn't say something you wish you had.
You think you must always choose the right box, and you berate yourself when you have not. Move on. Forgive yourself. Don't sit down on your error and stay there. You have already paid for it.
Human beings flail their hearts for no good reason. Free your heart. Whatever misdemeanors you are guilty of, you are absolved. When you absolve yourself, you do not give yourself license to repeat error. You give yourself license to move away from it. You will not recur the event when you have gone beyond it.
When you feel anxious that you have offended someone, you are really anxious at the offense to yourself. A cry of ego shames you. It disgraces you. You were imperfect. You denied your truth. Do not belabor that. Just return to truth. Don't tote imperfection with you. Drop it where it was.
You were drawing a picture, and you made some lines you wouldn't make now. You do not need to be appalled by this. Erase the mistake, and start anew. All the time you are starting anew. Needing an eraser is not cause for self-recrimination. Erasing is not pretending something did not occur. It just is not making too much of it. You do not have to punish yourself. You just have to let it go. Love yourself as you would your neighbor.
Do not tie knots in your life. Anxiety crimps you. It blocks your heart. It is a build-up. It is plaque.
When you mire yourself in anxiety because you feel you offended someone, you have not released yourself, and you have not released the other. You bind him to yourself. Free him. Free yourself, and he is freed from your hold.
When you hold something to yourself, you are trying to control. Control does not move you forward. It holds you back.
If you want a new lease on life, then release that which you presently hold.
Is it cause for anxiety that a moment ago you were less than you are now? Do you think that you have to be forgiven for learning something? Well, then, you are forgiven. Now forgive yourself.

this Heavenletter: http://www.heavenletters.org/free-your-heart.html

Saturday 2 December 2017

Tự do và liên thuộc

Trên đường bạn phải đi bên phải. Và Yvonne sẽ cảm thấy đây là tù túng lớn lao: "Tại sao? Tại sao tôi phải bị buộc đi bên phải? Tôi là người tự do. Nếu tôi muốn đi bên trái tôi sẽ đi bên trái. Nếu tôi muốn đi giữa đường tôi sẽ đi ở giữa đường." Ở Ấn Độ bạn có thể làm điều đó - Ấn Độ là nước tự do, nhớ lấy! Nó là nền dân chủ vĩ đại nhất trên thế giới, cho nên phải, trái, giữa, bất kì chỗ nào bạn cũng có thể bước đi!
Nhưng tự do của một người trở thành vấn đề cho tự do của nhiều người thế. Bạn tự do là bản thân mình, nhưng bạn không nên là điều phiền nhiễu cho cuộc sống của người khác.
Con người của hiểu biết sẽ kính trọng tự do của mình nhiều như người đó sẽ kính trọng tự do của người khác, bởi vì nếu không ai kính trọng tự do của bạn, tự do của bạn sẽ bị phá huỷ. Đó là việc hiểu lẫn nhau: "Tôi kính trọng tự do của bạn, bạn kính trọng tự do của tôi, thế thì cả hai chúng ta có thể tự do." Nhưng đấy là thoả hiệp. Tôi không làm phiền phức tới con người bạn, tôi không tự do xâm phạm vào bạn.
Bạn muốn hát to vào giữa đêm. Tất nhiên bạn là người tự do, và nếu bạn không thể hát to ở nhà riêng của bạn, thì đây là cái loại tự do gì? Nhưng hàng xóm cũng phải ngủ nữa; thế thì phải có thoả hiệp.
Bên ngoài chúng ta là liên thuộc lẫn nhau. Không ai có thể là tuyệt đối độc lập được. Cuộc sống là liên thuộc lẫn nhau. Không chỉ với những người bạn liên thuộc, bạn còn liên thuộc với mọi thứ. Nếu bạn chặt mọi cây, bạn sẽ chết bởi vì chúng thường xuyên cung cấp cho bạn ô xi. Bạn phụ thuộc vào chúng - và chúng phụ thuộc vào bạn bởi vì bạn thường xuyên cho chúng các bô nic. Chúng ta lấy vào ô xi và thở ra các bô nic; cây làm chính điều ngược lại, chúng thở ra ô xi và hít vào các bô nic.
Cho nên khi những người như Mahendra hút thuốc, cây phải cảm thấy cực kì sung sướng bởi vì nhiều các bô nic đang được tạo ra cho chúng! Nghe tôi những cây này sẽ cảm thấy rất buồn là tôi đang bảo bạn đi tới tận căn nguyên của nó và thế thì việc hút thuốc sẽ biến mất. Điều đó nghĩa là cây sẽ không có được nhiều các bô nic như chúng đã có trước đây!
Chúng ta liên thuộc, không chỉ với cây - còn với mặt trời, với mặt trăng, với các vì sao. Mọi thứ đều là liên thuộc lẫn nhau.
Tận hưởng sự liên thuộc này đi. Đừng gọi nó là tù túng. Nó không phải là phụ thuộc, nó là liên thuộc. Bạn phụ thuộc vào người khác, người khác phụ thuộc vào bạn. Đó là tình huynh đệ, đó là tính quan hệ. Ngay cả một nhành cỏ nhỏ nhất cũng có quan hệ với vì sao lớn nhất.
Nhưng trong thế giới bên trong, trong vương quốc bên trong, bạn có thể tuyệt đối tự do. Cho nên toàn thể câu hỏi là về cái bên trong. Và thế thì, Yvonne này, bạn sẽ không cảm thấy buồn và nổi dậy; không cần. Hiểu rằng liên thuộc bên ngoài là điều phải có, nó là không tránh được; chẳng cái gì có thể được làm về nó. Nó là một phần của cách mọi sự đang vậy. Chấp nhận nó đi. Khi không cái gì có thể được làm về nó, chấp nhận là cách duy nhất. Và chấp nhận nó một cách vui vẻ, không như cam chịu. Chấp nhận nó đi! Đây là vũ trụ của chúng ta; chúng ta là một phần của nó. Chúng ta không phải là những hòn đảo, chúng ta là một phần của toàn thể lục địa. Chúng ta không phải là các bản ngã.
Yvonne, ý tưởng của bạn về tự do được bắt rễ đâu đó trong ý tưởng về bản ngã. Chúng ta không phải là các bản ngã. Bản ngã là thực thể giả tạo - bởi vì chúng ta không tách rời, làm sao chúng ta có thể có bản ngã được? Khi có liên quan tới ngôn ngữ thì bản ngã là tốt; dùng từ 'tôi' là một tiện dụng, nhưng không có bản chất trong nó. Nó là cái bóng thuần tuý, hoàn toàn trống rỗng. Một từ hữu dụng, tiện dụng, nhưng không thực.
Nhưng tự do bên trong là có thể. Nó xảy ra khi bạn đi ngày càng sâu hơn vào trong nhận biết. Quan sát thân thể bạn, quan sát các quá trình ý nghĩ của bạn đi.
Mới hôm nọ Phật đã nói: Quan sát, chứng kiến toàn thể quá trình ý nghĩ của ông. Và dần dần, dần dần bạn sẽ thấy bạn không là giận không là tham, không là người Hindu không là người Mô ha mét giáo không là người Ki tô giáo, không là người Cơ đốc giáo, không là người cộng sản. Dần dần, dần dần bạn sẽ nhận biết rằng bạn không là ý nghĩ nào - bạn không là tâm trí chút nào. Bạn là nhân chứng thuần khiết. Kinh nghiệm về chứng kiến thuần khiết là kinh nghiệm về tự do toàn bộ, nhưng nó là hiện tượng bên trong. Và người tự do toàn bộ bên trong không có khao khát tự do bên ngoài. Người đó có khả năng chấp nhận tự nhiên như nó vậy.
Yvonne, tạo ra tự do bên trong đi, qua chứng kiến. Tính chất sannyas chỉ dành cho tự do bên trong. Và sống từ tự do bên trong và thế thì bạn sẽ có khả năng thấy sự liên thuộc ở bên ngoài. Nó là đẹp và nó là phúc lành. Không cần nổi dậy chống lại nó. Thảnh thơi trong nó, buông xuôi theo nó. Và nhớ: chỉ người thực sự tự do mới có thể buông xuôi.

Tây Du Kí 1986 tập 3



tôi tìm thấy Tôi