Monday, 22 October 2018

tôiTôi 2


tôi nóng lòng chờ đến giây phút này được trò chuyện với Tôi. Cuộc đời đến giây phút này có thể nói là thành công đối với tôi vì tôi được biết đến Tôi, dù chưa biết hết về Tôi nhưng mỗi lần trò chuyện với Tôi thì Tôi đều cho tôi những lời khuyên, Tôi động viên tôi, cổ vũ tôi. Trong những lần trò chuyện với Tôi, tôi có khi hiểu sai, có khi hiểu đúng, có khi chỉ hiểu một phần nào đó những gì mà Tôi muốn nói với tôi. 

tôi: Rất cảm ơn Tôi đã đến bên tôi!
Tôi: Cảm ơn bạn đã biết đến Mình. Cảm ơn bạn vì bạn đã giới thiệu Mình với mọi người trên trang facebook cá nhân của bạn. Cảm ơn bạn vì qua bạn mọi người biết đến Mình.
tôi: Bạn giới thiệu về mình một chút cho mọi người đi. Nhân tiện làm quen với mọi người luôn.
Tôi: (nói chuyện với các bạn trên Facebook) Mọi người thường nghĩ về Mình như là Đức Chúa của các bạn. Mình muốn các bạn nghĩ về Mình nhiều hơn như là Tình Yêu của các bạn, vì đó là những gì Mình nghĩ về các bạn. Mình không nghĩ các bạn là người phụng sự của Mình. Mình là người phụng sự phục sự các bạn, và Mình phụng sự các bạn bằng tình yêu. Tình Yêu là điều phụng sự duy nhất để ban tặng, và là điều duy nhất đáng được nhận. Vì thế hãy bớt nghĩ Mình là Đấng Toàn Năng, mà hãy nghĩ về Mình nhiều hơn với tư cách một Người Bạn.  
tôi: Vâng, Bạn. À, mình quen rồi. Mới trước cuộc trò chuyện này thôi, mình vẫn nghĩ bạn là Thượng Đế tôn kính. Trong lúc trò chuyện vẫn gọi bạn là Ngài, xưng tôi. Hôm nay giới thiệu bạn với các bạn trên facebook, được bạn nhắc nhở là nên gọi Thượng Đế là bạn, tự nhiên mình cảm thấy mình gần Thượng Đế thế. Mình hôm nay cảm thấy Thượng Đế thật là gần gũi. Thượng Đế chính là cái Tôi nội tâm của mình. (Quay sang nói chuyện với các bạn trên facebook) Giới thiệu với các bạn một chút, bạn mình đây, cái Tôi của mình đây, mọi người vẫn quen miệng gọi là Thượng Đế, Đức Chúa Trời, Ngọc Hoàng, Ông Trời, … Mọi người để ý một chút nhé, khi gọi bạn Tôi của mình là Thượng Đế, Đức Chúa Trời tự dưng chúng ta có cảm giác hơi xa lạ và khó gần gũi vì những từ đó có nguồn gốc từ các nước phương Tây, nhưng khi gọi là Ông Trời thì ta có cảm giác gần gũi hẳn. Hôm nay lại gọi Thượng Đế là Tôi của tôi, là Bạn của tôi, cảm giác thật là gần gũi và thân thiết.
Tôi:  Mình là Người Bạn Thân Nhất bạn sẽ từng có. Không có gì làm Mình có thể dời bạn được. Khi Mình đi làm, Mình bên bạn. Khi Mình nghỉ ngơi, Mình bên bạn. Mình chưa bao giờ dời khỏi bạn. Mình chưa bao giờ quên bạn, thậm chí một tích tắc.
tôi: Câu của bạn có nhiều cái lạ nha!  Nhưng mình biết chắc một điều là có một vài người bạn trên facebook của mình khi đọc đến đoạn này thì sẽ reo lên sung sướng, như kiểu mới tìm lại được một món đồ quý báu bị thất lạc lâu ngày. Và một điều chắc chắn là sẽ rất nhiều người thấy câu nói của bạn vừa rồi mới vô nghĩa làm sao, có một số người sẽ cho là toàn các câu ngớ ngẩn không thể hiểu nổi.
Tôi: Mình đồng ý.
tôi: Một số người sẽ kết tội mình là phỉ báng Thượng Đế, phỉ báng Thánh Thần.
Tôi: Thế bạn phải giải thích chứ.
tôi: Ai hiểu tự khắc sẽ hiểu. Ai không hiểu có khi giải thích bằng cả chục cuốn sách họ cũng chẳng hiểu.
Tôi: Thế thì Mình và bạn cùng nhau nghĩ cách nhỉ.
tôi: Vâng, Bạn.
….
Bạn đọc facebook thân mến, có một vấn đề hơi hại não một chút. Tôi lại hơi lười suy nghĩ nữa, bạn nào có cách nào giúp tôi giải quyết vấn đề này được không. Có hai nhân vật trong câu chuyện là tôi và Tôi, nếu để tôi ở đầu câu mà viết là tôi thì sẽ vi phạm nguyên tắc chính tả, mà nếu viết là Tôi thì người đọc không biết Tôi đấy là tôi hay là Tôi, thứ nữa nếu mà bôi đen tôi và Tôi thì người ta lại có cảm giác tôi và Tôi ở ngôi thứ ba mất.
Chỉ giúp tôi bằng cách cho bình luận bên dưới nhé. Rất cảm ơn bạn!

No comments:

Post a Comment

Note: only a member of this blog may post a comment.

tôi tìm thấy Tôi