Trên đường bạn phải đi bên phải. Và Yvonne sẽ cảm
thấy đây là tù túng lớn lao: "Tại sao? Tại sao tôi phải bị buộc đi bên
phải? Tôi là người tự do. Nếu tôi muốn đi bên trái tôi sẽ đi bên trái.
Nếu tôi muốn đi giữa đường tôi sẽ đi ở giữa đường." Ở Ấn Độ bạn có thể
làm điều đó - Ấn Độ là nước tự do, nhớ lấy! Nó là nền dân chủ vĩ đại
nhất trên thế giới, cho nên phải, trái, giữa, bất kì chỗ nào bạn cũng có
thể bước đi!
Nhưng tự do của một người trở thành vấn đề cho tự do
của nhiều người thế. Bạn tự do là bản thân mình, nhưng bạn không nên là
điều phiền nhiễu cho cuộc sống của người khác.
Con người của hiểu biết sẽ kính trọng tự do của mình
nhiều như người đó sẽ kính trọng tự do của người khác, bởi vì nếu không
ai kính trọng tự do của bạn, tự do của bạn sẽ bị phá huỷ. Đó là việc
hiểu lẫn nhau: "Tôi kính trọng tự do của bạn, bạn kính trọng tự do của
tôi, thế thì cả hai chúng ta có thể tự do." Nhưng đấy là thoả hiệp. Tôi
không làm phiền phức tới con người bạn, tôi không tự do xâm phạm vào
bạn.
Bạn muốn hát to vào giữa đêm. Tất nhiên bạn là người
tự do, và nếu bạn không thể hát to ở nhà riêng của bạn, thì đây là cái
loại tự do gì? Nhưng hàng xóm cũng phải ngủ nữa; thế thì phải có thoả
hiệp.
Bên ngoài chúng ta là liên thuộc lẫn nhau. Không ai
có thể là tuyệt đối độc lập được. Cuộc sống là liên thuộc lẫn nhau.
Không chỉ với những người bạn liên thuộc, bạn còn liên thuộc với mọi
thứ. Nếu bạn chặt mọi cây, bạn sẽ chết bởi vì chúng thường xuyên cung
cấp cho bạn ô xi. Bạn phụ thuộc vào chúng - và chúng phụ thuộc vào bạn
bởi vì bạn thường xuyên cho chúng các bô nic. Chúng ta lấy vào ô xi và
thở ra các bô nic; cây làm chính điều ngược lại, chúng thở ra ô xi và
hít vào các bô nic.
Cho nên khi những người như Mahendra hút thuốc, cây
phải cảm thấy cực kì sung sướng bởi vì nhiều các bô nic đang được tạo ra
cho chúng! Nghe tôi những cây này sẽ cảm thấy rất buồn là tôi đang bảo
bạn đi tới tận căn nguyên của nó và thế thì việc hút thuốc sẽ biến mất.
Điều đó nghĩa là cây sẽ không có được nhiều các bô nic như chúng đã có
trước đây!
Chúng ta liên thuộc, không chỉ với cây - còn với mặt trời, với mặt trăng, với các vì sao. Mọi thứ đều là liên thuộc lẫn nhau.
Tận hưởng sự liên thuộc này đi. Đừng gọi nó là tù
túng. Nó không phải là phụ thuộc, nó là liên thuộc. Bạn phụ thuộc vào
người khác, người khác phụ thuộc vào bạn. Đó là tình huynh đệ, đó là
tính quan hệ. Ngay cả một nhành cỏ nhỏ nhất cũng có quan hệ với vì sao
lớn nhất.
Nhưng trong thế giới bên trong, trong vương quốc bên
trong, bạn có thể tuyệt đối tự do. Cho nên toàn thể câu hỏi là về cái
bên trong. Và thế thì, Yvonne này, bạn sẽ không cảm thấy buồn và nổi
dậy; không cần. Hiểu rằng liên thuộc bên ngoài là điều phải có, nó là
không tránh được; chẳng cái gì có thể được làm về nó. Nó là một phần của
cách mọi sự đang vậy. Chấp nhận nó đi. Khi không cái gì có thể được làm
về nó, chấp nhận là cách duy nhất. Và chấp nhận nó một cách vui vẻ,
không như cam chịu. Chấp nhận nó đi! Đây là vũ trụ của chúng ta; chúng
ta là một phần của nó. Chúng ta không phải là những hòn đảo, chúng ta là
một phần của toàn thể lục địa. Chúng ta không phải là các bản ngã.
Yvonne, ý tưởng của bạn về tự do được bắt rễ đâu đó
trong ý tưởng về bản ngã. Chúng ta không phải là các bản ngã. Bản ngã là
thực thể giả tạo - bởi vì chúng ta không tách rời, làm sao chúng ta có
thể có bản ngã được? Khi có liên quan tới ngôn ngữ thì bản ngã là tốt;
dùng từ 'tôi' là một tiện dụng, nhưng không có bản chất trong nó. Nó là
cái bóng thuần tuý, hoàn toàn trống rỗng. Một từ hữu dụng, tiện dụng,
nhưng không thực.
Nhưng tự do bên trong là có thể. Nó xảy ra khi bạn đi
ngày càng sâu hơn vào trong nhận biết. Quan sát thân thể bạn, quan sát
các quá trình ý nghĩ của bạn đi.
Mới hôm nọ Phật đã nói: Quan sát, chứng kiến toàn thể
quá trình ý nghĩ của ông. Và dần dần, dần dần bạn sẽ thấy bạn không là
giận không là tham, không là người Hindu không là người Mô ha mét giáo
không là người Ki tô giáo, không là người Cơ đốc giáo, không là người
cộng sản. Dần dần, dần dần bạn sẽ nhận biết rằng bạn không là ý nghĩ nào
- bạn không là tâm trí chút nào. Bạn là nhân chứng thuần khiết. Kinh
nghiệm về chứng kiến thuần khiết là kinh nghiệm về tự do toàn bộ, nhưng
nó là hiện tượng bên trong. Và người tự do toàn bộ bên trong không có
khao khát tự do bên ngoài. Người đó có khả năng chấp nhận tự nhiên như
nó vậy.
Yvonne, tạo ra tự do bên trong đi, qua chứng kiến.
Tính chất sannyas chỉ dành cho tự do bên trong. Và sống từ tự do bên
trong và thế thì bạn sẽ có khả năng thấy sự liên thuộc ở bên ngoài. Nó
là đẹp và nó là phúc lành. Không cần nổi dậy chống lại nó. Thảnh thơi
trong nó, buông xuôi theo nó. Và nhớ: chỉ người thực sự tự do mới có thể
buông xuôi.
No comments:
Post a Comment
Note: only a member of this blog may post a comment.